Tôi đã có một tuổi thơ êm đềm, cuộc sống của những đứa trẻ ở miền quê thật bình dị, từ nhỏ tôi không hiểu thế nào là kinh doanh nhưng tôi đã biết kiếm tiền từ đám nhỏ bạn hay mê truyện tranh. Tôi mua truyện về, đọc xong và cho các bạn thuê lại, tôi chỉ mất tiền lần đầu mua truyện, còn lại các lần sau tiền cho thuê giúp tôi không những đủ tiền mua mà còn dư ra một chút.
Sau này đi học phổ thông xa nhà, tôi lao vào học nhưng tôi biết máu kinh doanh của mẹ đã truyền cho tôi. Mẹ chỉ bán hàng ăn nhưng tôi quan sát được và tôi biết kinh doanh thực ra là việc bán hàng từ người này qua người khác.
Những năm tháng đầu đời đi làm, tôi hầu như không có được chút thành tựu nào trong công việc, khờ khạo và ngây ngô, sếp thương tình không đuổi có lẽ do thấy tôi tội quá,…
Rồi một ngày tôi quyết định chuyển việc mới. Môi trường tốt nhưng đùng một cái sếp nghỉ, các anh em trong đó của tôi nhốn nháo, ngơ ngác,…
Sếp mới đến, làm nhân viên nên có lẽ ai cũng có phần e dè sếp. Sau màn chào hỏi không ai giám đến gần để anh ngồi một mình, tôi thấy ngại nên tiến đến nói chuyện, tôi không biết tôi có gây ấn tượng gì cho anh không chỉ biết sau hai tuần tôi được anh đề xuất cho thăng hàm và anh cũng là người thầy, người có ảnh hưởng lớn lao đến những tư duy và định hướng cuộc đời của tôi lúc đó và cho đến giờ.
Cuộc sống dường như phải luôn vận động, không vận động ta sẽ thụt lùi. Tôi, một lần nữa rời cơ quan cũ đến chân trời mới. Tôi theo học ngành toán học nên tôi nhìn mọi sự vật hiện tượng và tư duy logic.
Tôi quan sát tất cả các đồng nghiệp của tôi và phân tích điểm mạnh điểm yếu của từng người. Cuối cùng tôi kết luận tôi hoàn toàn có rất nhiều cơ hội tỏa sáng mặc dù tôi biết về chuyên môn tôi không thể bằng một số người.
Trong phòng của tôi đa số là các anh em ở Sài gòn,, họ sống ở đây bao nhiêu năm và họ hài lòng với cuộc sống hiện tại. Họ không có ý định bon chen, họ muốn ổn định.
Vậy là tôi quyết định làm chăm chỉ hơn, nhiệt tình hơn và tuyệt đối tuân thủ giờ giấc, nội quy của sếp. Tôi thường là người đến sớm nhất và ra về muộn nhất.Chủ động đề xuất nhận thêm việc từ sếp.
Tôi làm việc nhưng vẫn quan sát và tìm kiếm cơ hội. Rồi một ngày cơ hội cũng đến, tôi chủ động gặp sếp và đề xuất cho tôi rời khỏi đơn vị để ứng tuyển vào vị trí mới.
Anh không những không cản tôi mà còn ủng hộ quyết định của tôi. Chính anh nhấc máy gọi điện cho giám đốc nhân sự đề bạt tôi,…
Đến bây giờ tôi thật sự rất biết ơn hai người sếp đã ảnh hưởng mạnh mẽ đến sự nghiệp và cuộc đời của tôi.
Sau này tôi cũng gặp nhiều trải nghiệm, một số cái khi tôi xác định mục tiêu tôi đều rất chủ động và quyết tâm. Và kinh nghiệm của tôi nghiệm ra rằng ngoài kia còn rất nhiều cơ hội, hãy đến đó mà lấy, chỉ cần bạn quyết tâm, bạn chủ động.
Nguồn: Gr Phát triển doanh nghiệp Việt