ĐI ĐÁNH HÀNG QUẢNG CHÂU KHÓ HAY LÀ DỄ !
Là một thành phố lớn và lâu đời của Trung Quốc, tất cả các loại hàng hóa đều tập trung tại Quảng Châu. Nơi đây được mệnh danh như là thiên đường của dân buôn hàng sỉ. Không phải thời gian gần đây đi đánh hàng ở Quảng Châu mới trở nên phát triển. Thực sự cách đây cả hàng chục năm, dân buôn Việt Nam đã biết đánh đường sang “Tàu” lấy hàng về bán lẻ.
.
Đối với những người đang có ý định đi buôn, câu hỏi đầu tiên đặt ra không phải nguồn hàng hay giá cả…v.v.. mà là “đường đi” đến Quảng Châu là khó hay dễ. Với vốn kinh nghiệm đã đi lấy hàng ở Quảng Châu, trải qua những lần đánh hàng về để buôn bán. Tôi có thể khẳng định: đi Quảng Châu trước đây rất khó nhưng bây giờ thì hết sức dễ.
.
Trở lại câu chuyện buôn bán cách đây độ hai chục năm, thời ấy đi Quảng Châu là một điều gì đó khó khăn lắm. “Có gan” lắm thì ngược xuôi Hà Nội – Sài Gòn dắt lưng vốn nhập đồ về bán ở Thị. Chứ “xuất ngoại” đi lấy hàng thì quá ít người dám nghĩ tới chứ đừng nói là làm. Thời ấy, phải các nhà buôn trùm sò cực lớn mới dám sang Trung Quốc trao đổi hàng hóa mua bán. Mà những nhà buôn dạng ấy, ở Việt Nam cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi.
.
Thời gian đổ lại sau, những con buôn nhỏ dần già biết đường đi sang bên ấy lấy hàng tận gốc, không qua những tay buôn trùm sỏ. Nhưng tất cả mọi thứ vẫn vô cùng khó khăn bởi lẽ thiếu thông tin, thiếu vận chuyển, thiếu tất cả mọi thứ… Buôn bán lấy được hàng về thì một vốn bốn lời. Nhưng nhỡ có biến xảy ra thì trắng tay ngậm cay nuốt đắng… Có thể nói, lúc đó đi Quảng Châu đánh hàng xác định là đi đánh bạc.
.
Đi Trung Quốc khi đó mấy ai quan tâm đến Hộ chiếu, Visa. Người đi trước dẫn người đi sau. Khi đó chui lủi khắp biên giới, vượt biên sang nước bạn tự tìm nguồn hàng hóa. Thứ thì lừa lọc nhau. Thứ thì lấy phải hàng dởm. Thân cô thế cô bị ép nơi quê người đất khách. Đó còn chưa kể điều kiện giao thông khi bấy giờ chưa phát triển, đi lại hết sức khó khăn khổ sở.
.
Lấy được hàng đã khó rồi, vận chuyển về đến bên Việt Nam còn khó hơn nữa. Giá cả vận chuyển bị ép, gặp phải trấn lột, cướp bóc thì coi như cả gia tài mất trắng. Hàng về được đến biên giới Việt lại phải canh chừng lính biên phòng. Gặp mấy “ổng”, tiền vốn còn mất chứ đừng mong có lời.
.
Kể về chuyện vận chuyển hàng Trung Quốc với lính biên phòng, xưa nhà ai buôn ở chợ Ninh Hiếp đi lấy dây đồng có lẽ rõ nhất. Dây đồng bỏ lẫn trong gánh xu hào, bắp cải….giả vờ buôn rau. Gặp lính biên phòng, các “chú” lấy dùi sắt đâm nát hết rau để xem có dây đồng hay không giấu ở trong gánh. Các bà khôn khéo “gửi” các anh ấy mấy đồng nước non thì may ra còn thoát, chứ không là tịch thu hết không thương tiếc.
——————
Đó là nhắc lại chuyện ngay xưa thôi. Với thời đại phát triển như hiện nay, việc đi lấy hàng ở Quảng Châu đã đơn giản và thuận tiện hơn rất nhiều so với ngày trước. Nắm quyển Hộ Chiếu – Visa trong tay, sang Trung Quốc một cách hợp pháp không phải chui lủi trốn tránh. Lấy chuyến hàng nhẹ nhàng tựa như đi du lịch Việc các “con buôn” tuổi 18, đôi mươi đi đánh hàng tận Quảng Châu không phải là một điều gì đó quá to tát hay hiếm gặp nữa.
.
“Đi Quảng Châu rất là dễ”. Để minh chứng cho câu trả lời này, tôi lấy dẫn chứng đầu tiên vấn đề ở khâu “thông tin”. Trước đây chỉ nghe nói bên Quảng Châu có hàng, người này truyền miệng người kia rồi đánh liều giắt vốn đi buôn chứ mấy ai tường tận đường đi nước lại. Bây giờ khác hẳn. Sự phát triền của Internet. Các chia sẻ về thông tin trên khắp mọi diễn đàn. Đó là chưa kể sự tư vấn tường tận của các công ty dịch vụ giúp cho “con buôn” chỉ ngồi ở nhà không thôi cũng đã nắm tường tận tất cả. Thâm chí những web “alibaba” “tao bao” giúp khách không cần đi mà vẫn mua được hàng Trung Quốc. Có thể nói chuyến đi dù chưa đi nhưng đã được chuẩn bị chu đáo tất cả mọi thứ.
.
Đi Quảng Châu dễ dàng còn góp phần bởi từ sự hoạt động của các công ty vận chuyển, xúc tiến thương mại. Với cơ chế phát triển, những công ty chuyên vận chuyển hàng về Việt Nam ra đời như một quy luật “cung – cầu” tất yếu và rất là nhiều. Họ sẵn sàng làm hết mọi khâu cho khách, từ thủ tục xin Visa, đặt vé xe, đặt phòng khách sạn cho đến vận chuyển hàng hóa về Việt Nam giao tận nhà. Việc đi đánh hàng thông qua các công ty làm dịch vụ uy tín tuy rằng có thể mất thêm một khoản phí nhỏ. Nhưng đổi lại, sự thuận tiện và nhất là chuyến đi đánh hàng của “con buôn” trở nên an toàn hơn so với tự đi bên ngoài. Biên giới không phải là rào cản khó khăn nữa. Trung Quốc nói riêng và thế giới nói chung như nhỏ bé lại nắm trong lòng bàn tay sành sỏi.
.
Sự thúc bách của thị trường một phần nào đó là lý do khiến cho các “con buôn” phải đi Quảng Châu. Và việc nhiều người đi, nhiều lần đi khiến cho Quảng Châu không phải là một điều gì đó mơ hồ nữa. Quảng Châu hiện ra rành rành trước mắt. Chỉ cần độ dăm chục, một trăm triệu là có thể đi đánh hàng tại đó kiếm lời. Quần áo có ở Quảng Châu, giày dép, phụ kiện điện thoại, nội thất….tất tật tật có ở Quảng Châu và đặc biệt là giá cực rẻ. Nguồn nguyên liệu cũng như nhân công, kỹ thuật Trung Quốc rẻ hơn hẳn so với Việt Nam bắt buộc chúng ta lấy nguồn hàng đó về kinh doanh phục vụ cho cuộc sống.
.
Đi Quảng Châu là một điều hết sức đơn giản, tôi khẳng định lại một lần nữa. Bài viết này rất mong mang lại cho những ai ý định đi Quảng Châu chút kinh nghiệm hữu ích… Chúc các bạn lên đường thành công
Theo: Bee Bumble