Chà chà, suốt ngày chỉ biết lướt face phành phạch, nào là xem hôm nay có đứa nào đăng hình không, hôm nay mình đăng stt có ai vào cmt không, hôm nay trên face có vụ gì mới không, ôi hôm nay nhỏ này đăng hình like nhiều quá. Hezzza, kiểu này chắc mình cũng phải làm tấm khoe quá, bla ble đủ các kiểu. Ngày đó mình chỉ biết công dụng của facebook là giải trí sống ảo , đôi khi bảo lên để học nhóm, học tiếng anh các kiểu ghê gớm lắm .. Ôi!! Học thì chả thấy m* đâu mà toàn vớ va vớ vẩn không thôi..
Đúng là môi trường quyết định tư duy. Khi mà suốt ngày lên facebook chỉ thấy những dòng stt buồn bã, những tấm sellfile hàng loạt, check in kèm theo những lời than tiêu cực, nào là “8/3 người ta có cặp có đôi còn tôi thì vẫn chao ôi một mình “, “hôm nay tôi buồn” kèm vài tấm hình máu me rùng rợn, “hôm nay nắng mệt bỏ m* luôn” kèm theo cái mặt uể oải… “cục cưng của anh,yêu em nhiều nắm
?” kèm theo tấm hình tay trong tay,không biết là tay ai lại ai… Và hôm nay …câu chuyện vẫn cứ tiếp diễn mãi không ngừng.
Khi ta liên tục và liên tục tiếp xúc với những thứ tiêu cực và vô ích như vậy, ta cũng sẽ có xu hướng làm theo. Cứ hơi buồn tí là lên face than, bị người yêu đá là lên face chưởi, điểm thấp là lên face rên rỉ, đi ấy ấy cũng check in lên face nốt , thậm chí có một số bạn nữ rất chi là dễ thương,đến tháng đau bụng kinh cũng lên face thông báo luôn..
…Cứ thế mà thói quen bắt đầu in sâu vào máu, hễ có điều gì “ấy ấy” là lại lên facebook để “ấy ấy” ngay tức thì…
Tại sao lai như thế nhỉ? Đơn giản là ta đang có tâm lí muốn được như người khác, muốn được quan tâm, muốn được thấu hiểu .Ta cứ nghĩ Face ta, ta có quyền, ta cứ việc đăng,đâu ảnh hưởng đến dòng tộc nhà ai… Thế nhưng, ta không hề biết rằng những cảm xúc của ta đang vô tình giết chết đi tâm hồn của những người xung quanh. Khi một người than vãn, người khác thấy vậy, buồn buồn cũng lên face than, và cứ vậy tạo thành một cộng đồng toàn những con người than, than và than. Dần dần rồi, ta bỏ đi cuộc sống đầy trải nghiệm, đầy yêu thương ngoài kia để lún sâu vào cuộc sống ảo trên facebook, ta lãng phí thời gian cũng nó, ta buồn bã, mệt mỏi cũng nó, ta bất thần cả ngày cũng nó. Dùng facebook sai, làm hãm hại cả loạt những kiếp người ….
Trong khi thời gian ta lướt facebook để học tập, để chia sẻ những điều tích cực cho mọi người xung quanh, để đọc những bài viết ý nghĩa của thầy Lê Thẩm Dương, của dượng Tony, của tamin đáng yêu cũng được này
, để kết nối học hỏi với những người anh,người chị đi trước, những bậc thầy tài giỏi trong lĩnh vực, để xây dựng thương hiệu, để kiếm tiền, để phát triển bản thân mình lên thì ta lại toàn kết bạn với những người tiêu cực, like những fanpage tiêu cực kiểu như mấy chàng sâu-bit đẹp trai, hôm nay thấy tin anh ấy đi với chị B, ngày mai anh ấy quen chị C, ngaỳ mốt anh ấy lại ngủ với anh D… Mỗi ngày một đợt tin làm tim ta cứ giật lên từng hồi ,rồi từ đó cũng làm thành câu chuyện hot để ta bàn tán khắp nơi …
Mình thỉnh thoảng cứ lướt thấy stt tiêu cực là như rằng ân-phroen hoặc ân-phâu-lâu luôn cho đẹp đời. Còn những người ấy ấy là mình đặt ngay chế độ xem trước để theo dõi những cái hay hay mà họ thường chia sẻ. Cứ thế dần dần mỗi lúc mở face lên là toàn những điều tuyệt vời, những lời chúc buổi sáng tốt lành, những bài học ý nghĩa, thấy được thành công của những người xung quanh ,người thì mới 17 tuổi đã kiếm tiền mua được nhà, người 20 tuổi đã xây dựng lên cả 2 3 công ty hùng hậu, phát triển vững mạnh. Từ đó càng làm nên động lực để mình tiếp tục.
Như vậy đấy, môi trường bao giờ cũng mạnh hơn tư duy. Và để tạo lên một cuộc sống tốt đẹp, ta phải tạo nên môi trường sống tốt đẹp ngay từ hôm nay.
-Ngô thanh trà (Tamin Coffee) –